KHÁNH PHƯƠNG
Dành tặng họa
sĩ Nguyễn Tất Hanh
Dòng sông rỏ từng giọt
bên ngoài ký ức
Đêm buông thòng lọng
Người đi dọc đêm
đá lát đường hút hết những bước chân
Trên bàn ăn
dao và nĩa xẻ từng miếng
sườn núi và mép nước món bít tết cháy dở
ăn ngon lành những vết thương
ứa máu thân thể
Một người cầm tiếng ghi ta đến
rồi đi mang theo hành lý
tiếng gọi cuộn lên từ mặt biển đầy sương
dội vào đôi cánh bay
chỉ còn người, đứng ngoài cùng của những vòng xoáy
ném thia lia lên không trung
quay lưng lại con thuyền vỡ
Bàn tay nào đang nâng mặt bàn lên cái ly
rỗng nằm thở dốc
dưới bàn nước đang đang chậm rãi ngập dần
bàn chân rồi dâng tới cổ chân…
Bài thơ này rất hay, cảm ơn tác giả
Trả lờiXóa