Thơ Nguyễn Tất Hanh

Cánh chim đã gãy

Từng mê đắm giờ đã thành thuốc đắng
Tan vào vị mây chiều trong mắt của ngàn khơi

Nơi giọt máu còn vỗ về an ủi
Ngày thu qua nghe cơn bão trả lời .


Nguyễn Tất Hanh
21/9/2011


ẢO ẢNH

Nguyễn Tất Hanh
Họa phúc như trăng đầy
Trở mình thành hao khuyết
Khi đã về ly biệt
Biết bao giờ tới nhau

Anh mang tấm áo nhàu
Gót giày ngày lặng gió
Em cầm bằng nỗi khổ
Gánh mùa qua hai vai

Mưa tạnh phía đường dài
Màu chiều còn ấm nóng
Giờ anh thành chiếc bóng
Đổ xuống miền hư vô .


Nguyễn Tất Hanh


VỚI HUẾ


Ảnh Tất Hanh


Thủy mặc phong sương rêu thành cổ
Làn hương mảnh tựa bóng ai gầy
Mái đẩy gió se nền phố cũ
Đây hồn mộng mị khói như vây

Bảy vía đem trao còn mấy vía ?
Câu thơ vẫn đợi phía trăng vàng
Dâng cả dòng Hương ngày Huế tím
Cho màu cung điện nắng nghiêng sang .


Nguyễn Tất Hanh
------------
Bài in trên Tạp chí Sông Hương



Gọi hồn cây gạo

Người về tìm chốn đưa nôi
Mà xem Cái ngủ là tôi ... chậm buồn
À ơi nước mắt nhớ nguồn
Giờ đang đậu cánh chuồn chuồn ngoài sông

Thôi nào ai vỗ lên bông
Câu ca trái vụ ngoài đồng còn xanh …

Thầy mù bói quẻ lanh chanh
Cơm giờ ... đá sỏi mảnh sành bủa vây
Xưa cha dung thói giả cầy
Nay con quen nết , đất dầy không tha!

Ơ hời... cây gạo tháng Ba
Đừng đem hồn vía của ta trao người ? .


Nguyễn Tất Hanh
-------------
BÀI IN BÁO ĐÀ NẴNG CUỐI TUẦN



Mùa đi
Tặng KP

Ngày chậm lại ngân nga vài khoảng sáng
Thân xác còn đây hồn vía dã quỳ
Những khao khát tái sinh làm cỏ dại
Nơi hoa vàng mãi mãi ra đi .


Nguyễn Tất Hanh
Trại sáng tác Cát Bà 10/2008



ĐỘC THOẠI

Nơi thuyền vẫn hát cùng bến lạnh
Cơn bão xa giờ đã hiểu cho mình
Xin trao lại những gì ta có được
Khi nỗi buồn trong gió mặn kết tinh .


Nguyễn Tất Hanh
Tháng Giêng năm Nhâm Thìn




GỬI MÙA XUÂN

Mở lòng ra để xua bớt cô đơn

Đấy là cách của bông hoa xòe nở
Ta đã yêu những ngày hoa bé nhỏ
Còn ngân nga thơm ngát dưới mặt trời

Em là em,là của một em thôi
Ngày mang đến những gì ta chưa có
Xin lắng nghe tiếng mùa về trong gió
Nơi xuân kia vạn sự mới bắt đầu.


Nguyễn Tất Hanh



Người thổi sáo và cây sáo cũ
Kính tặng NSƯT - Nhà giáo Ngọc Phan

Nhạc cụ thành cụ nhạc
Bây giờ người quá tuổi ông
Sau những bể dâu thăng giáng
Cây xưa vẫn nhớ người trồng

Chìm xuống âm giai khắc khoải
Nỗi niềm cuồn cuộn khúc nhôi
Đơn độc đòi cơn chia sẻ
Tri ân giờ khuất lâu rồi

Lặng lẽ thuyền cầm lặng lẽ
Nỗi lòng - tiếng địch sông trôi
Âm sắc bong lên khoảng sáng
Nơi cây nảy lộc đâm chồi

Mặc khách thuyền quyên say lử
Tiếng vàng ngân mãi không rơi
Cây sáo đã già bên tuổi
Âm thanh trẻ mãi bên trời.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Bài in trên Tạp chí Sông Hương



TỪ BẠCH VÂN AM
Tưởng nhớ Trạng trình Nguyễn Bỉnh Khiêm

Đâu phải bến nghỉ ngơi để ngẫm cuộc cờ tàn
Tuyết giang,Tuyết giang đỏ dòng huyết lệ
Mây trắng ngàn năm vẫn chảy ngang đầu
Câu thơ cảm nỗi buồn nhân thế

Khi vua chúa thích chơi trò dâu bể
Thì mưu sĩ có tâm phải ôm hận lui về
Bao khao khát mấy trăm năm còn đợi
Đưa con người ra khỏi cõi mê.

Nguyễn Tất Hanh
-------------
Rút trong tập Trăng qua bão NXB Hải Phòng 2001



Đà Nẵng đầu Hè


Phóng túng , hồn nhiên và dứt khoát

Đó là điều có thật
Tôi dám chắc !
vì khó có thể dối nhau qua ánh mắt
Bởi tôi thấy cách người dân nơi đây yêu thành phố của mình

Không yêu sao nói vậy
Không yêu sao làm vậy
Không yêu sao nghĩ vậy...

Họ chi chút đức tin và sự chân thành

Để dám nghĩ , dám làm , dám nói
Lòng dũng cảm đang nói không với rác rưởi
và chấp nhận trả giá
Để vực dậy lương tâm bằng bằng cách nói không
Ai đã sửa mình vì thành phố
Cho thương yêu nói không với hờ hững tình người ?

Xin ngưỡng mộ những con người có đủ tỉnh táo và mộng mơ
cho vùng đất này tái sinh
có thể sẽ đau lòng…
nhưng tôi tin tình yêu sẽ về cư ngụ nơi đây

Mùa gọi mùa ...
Có vui chăng ơi sông Hàn xanh ngắt?
Sóng vẫn cười khi bờ bãi lùi xa
để nhường chỗ con đường thành bức tranh ...

Nơi cảng biển hiền hòa từng chở che bao con tàu vào ra
ngân lên những hồi còi trầm ấm
Thành phố thường hằng gương mặt hoa tươi
Hát khúc tin yêu nảy mầm hạnh phúc ./.


Nguyễn Tất Hanh
Đà Nẵng 3 - Hải Phòng 4/2011
-------------
Bài in trên báo ĐÀ NẴNG CUỐI TUẦN



GIÓ MẶN

Đón người đi trở về

Ngày gửi gió trời đầy đặn
Vạt cúc biển nhớ thương mở mắt
Eo thon dáng gái qua thì !

Ơi hương mùa gió phấn
Ơi hương ngày…
áo cưới bay bay…
Nha Trang đoan trang vệt nắng
Bừng lên sức vóc gọi ngày

Giờ khách cũ…
nhà em thương nhớ cũ
vẫn nụ cười tìm thu cũ rờn xanh
cho đá dựng chờ yến về làm tổ
Nơi mây xa nghỉ chân sóng yên lành.


Nguyễn Tất Hanh
Trại sáng tác Nha Trang 8-2011
-------------
Bài in trên báo Văn nghệ Nha Trang



BẢN THỂ

Mâu thuẫn
chậm chạp
khi mang ý tưởng trong tranh của SalvadoDali làm hành lý
đường dài
Uống bình sữa dê của Tagor lúc khát
để cõng nỗi nhọc nhằn trên lưng
Bằng bước chân lạc đà đi qua sa mạc
mong gặp cụ Nguyễn Du đa tình
để học cách thương cô kiều mười lăm năm lưu lạc

Hữu danh vô thực
Quay về nhìn ngắm hữu thực vô danh
Tôi đã qua những mùa màng như thế
nơi hạt đã ươm , nơi ván đã thuyền …!


Nguyễn Tất Hanh
Trại sáng tác Nha Trang 8. 2011
-------------
Bài in trên báo Văn nghệ Nha Trang



HUYỀN THOẠI VỀ HAI CON NGỰA

Hai con ngựa già
Mơ hai bó cỏ
Kỳ kỳ cọ cọ
Ngây ngô đứng chờ

Cỏ héo từng giờ
Ngựa buồn năm tháng
Đường xa chạng vạng
hút vào hoàng hôn.



Nguyễn Tất Hanh
-------------



QUÀ XUÂN DÂNG MẸ

Xa rồi cái tuổi đôi mươi
Chiều buông xuống tóc da mồi chân run
Xuân đi guốc dép dẫu cùn
Lối khua gậy trúc vẹt mòn màu sương
Con thì đứa giận đứa thương
Vẫn nâng niu suốt chặng đường gần xa
Dầu vơi bấc lụi tuổi già
Nỗi niềm nương chốn vào ra âm thầm

Mùa về tính tháng tính năm
Mẹ như mưa chữa lỗi lầm chồi tơ
Bát hương cháy giữa ban thờ
Rủi may là vận biết giờ về chăng
Linh thiêng hóa giải nhọc nhằn
Cài then mẹ vẫn băn khoăn một mình
Cau trầu cay với lặng thinh

Thôi thì ấm áp chút tình già nua
Gió đi trảy hội qua chùa
Nhớ xuân cho mẹ...được thua cũng ừ.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Bài in tạp chí Cửa biển


























Dáng Chiêm nương dựng khoảng trời đá xám
Liếc mắt ngàn năm rêu cũ phủ mờ
Nơi thành quách những vương triều suy thịnh
Nụ cười từng dấu ái ân xưa...!

Nguyễn Tất Hanh
-------------
Rút trong tập: "Trăng qua bão"




CÕI NHỚ

Nơi trái mơ già...
U ơ nghe gió

Cau xưa chín đỏ
Trầu xưa lá vàng.

Ngoan nào hỡi bống hỡi bangdúm xương ủ dưới tro tàn ngẩn ngơ

Ngày gầy lơ phơ
nảy cây khế ngọt
Hương nhu thánh thót
cất lời bão xa...

Ai về gõ cửa
ai qua.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Rút trong tập: "Trăng qua bão"



CHỢ TÌNH

Chợ tình đã tới phiên chưa
Để anh đi dẫu trời mưa hỡi tình !
Lời vàng đá dạ đinh ninh
Thương nhau tình với thuyền tình thả chơi

Thế mà khi anh đến nơi
Những ngoan nết với đẹp người đã trao
Tiền cười giữa chợ lao xao
Nẻo nào em nhớ nẻo nào em qua?


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Rút trong tập: "Trăng qua bão"





Mơ về rau muống - mẹ tôi
Nương vào lục bát để rồi bước ra

Tinh khôn chọn lối thật thà
Dọc ngang chưa thể đi qua nỗi buồn
Vuông tròn trời bắt vào khuôn
Bài thơ say khướt lập ngôn như đùa
Câu này sung chát, khế chua
Câu này cả gió được thua cũng đành
Câu này còn chút biếc xanh
Đi qua năm tháng để thành ca dao.



Nguyễn Tất Hanh
2009
-------------
BÀI IN BÁO NGƯỜI HÀ NỘI



CHUYỂN MÙA

Sương rất mỏng
Tìm xuống nguồn cơn
nghe gió hoang
ửng lên đám mây hoang tưởng
ửng lên tiếng hạc kêu đêm
gọi dậy cánh hoa
nở phía nguồn cơn vỗ cánh

Nhọc lòng
Mắt bão đa đoan
Lãng đãng
mưa dầm đổ lại....

Hồng hoang nhịp nhịp
Giai điệu đa tình quen lối hồn nhiên
Như vẫn cùng ta hẹn giờ sinh nở

Thâm u
gió một nét
Men một bình sáng trong viên mãn

Chén nào nghiêng đêm
Chén nào giọt giọt
trào sôi đẫm xuống lời ru
một nỗi niềm không nơi chia sẻ

Đêm rất ngọt
Một cung buồn thảng thốt ngân nga./.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
BÀI IN TRÊN TẠP CHÍ CỬA BIỂN



BÊN KIA MÙA THU


Trước đấy là những ngày lặng gió
Gió đang tích tụ ngột ngạt
để mây dông kéo đến

Mây dông,mây dông
bà đỡ cho bao cuộc trở dạ...

Trong cõi nhân gian phù sinh
Nơi những cánh hoa vàng bị gió cuốn đi
Có tiếng gọi trầm sâu
lời của sấm

Mở vào lòng người cái nhìn gột rửa
vào trong veo tia sét phán truyền
Vào trái tim quặn đau trùng trùng phức cảm

Sự tổn thương như chiến binh ngã ngựa
không thể quay về
Bởi gương mặt em sau đám mây kia
đang từng giây tỏa sáng.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Bài in trên Tạp chí Sông Hương



NGẪU HỨNG

Nơi ấyTa - miền đồi hoang đất khát
em chở mưa cuối mùa ươm những biếc xanh
Làn rêu biếc lan man lời rêu biếc
Hồn ngây thơ mà thoáng đãng trong lành


Ta ngẫu hứng ngọn gió lùa qua vách
Em vô tư như yếm lụa treo hờ
và gió cứ vô tư chịu trói
Trong nỗi niềm đắng chát ngây thơ ./.


Nguyễn Tất Hanh
07-2009
-------------
Rút trong tập kỉ yếu hội viên khóa 3 lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du của Hội Nhà văn Việt Nam



NHẬN BIẾT

Những mảnh vỡ
được gỡ ra từ những mảnh vỡ.
để tìm sự lành lặn!

Từng mẩu nhỏ
đời sống
Khi lý giải nó
Tôi đã gặp thơ.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Bài in trên tạp chí Sông Hương số 1 -2012


Ảo giác

À ơi !
Đêm nhung đêm lụa
Đêm về cõi xưa
gặp cơn gió hoang biền biệt

xa em
vẫn cảm mùi hương trong ấy

Cõi xưa
ác mộng vừa qua
mở một chân trời chờn chợn
Tình qua…
sông âm thầm chảy
từ huyết quản máu dồn về nơi ấy
nói với tôi máu sợ thay lòng

Cõi xưa…
ơi cõi xưa !
Sáo đã sang sông máu giờ vẫn đỏ
Ngoảnh trông tứ bề dày lên nỗi gió
Vô tâm vô tình rày xéo tim gan
Héo rũ cánh buồm vô hướng
Đã hóa cánh chim giam dưới gầm trời.

Vắng em
Tôi hóa dại, bài thơ viết dở
Xin bài thơ đừng bỏ tôi đi.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Bài đăng trên tạp chí Sông Hương số 285 (11/2012)


Hơi thở nhẹ

Mờ trong tiếng mọt gỗ
Giấc tĩnh lặng
đay nghiến tận đêm sâu
Trăng cuối thu
tàn ở non cao
vàng buông miền ảo ảnh

Thoảng
Làm cơn gió mở trang khát vọng
lẻn vào hư không
thành tiếng nấc của đêm dài vỗ cánh

Quẩn quanh đâu đó
những chiếc lá lìa cành
cắt vào không gan
từng nhát vĩnh hằng lời chim di trú

Thoảng
Những bộn bề câu thúc

Thoảng…
Đêm dài se lạnh
thành tấm chăn trên ngực người đàn bà luống tuổi…
Đón nhận những toan lo
cho một ngày đang tới.


Nguyễn Tất Hanh
-------------
Bài đăng trên tạp chí Sông Hương số 285 (11/2012)

1 nhận xét:

  1. Những bài thơ này rất hay và rất lãng mạn, cảm ơn tác giả

    Trả lờiXóa