Trước đấy là những ngày lặng gió
Gió đang tích tụ ngột ngạt
để mây dông kéo đến
Mây dông,mây dông
bà đỡ cho bao cuộc trở dạ...
Trong cõi nhân gian phù sinh
Nơi những cánh hoa vàng bị gió cuốn đi
Có tiếng gọi trầm sâu
lời của sấm
Mở vào lòng người cái nhìn gột rửa
vào trong veo tia sét phán truyền
Vào trái tim quặn đau trùng trùng phức cảm
Sự tổn thương như chiến binh ngã ngựa
không thể quay về
Bởi gương mặt em sau đám mây kia
đang từng giây tỏa sáng.
------------------------------------------------------------
BÀI IN TRÊN TC SÔNG HƯƠNG
Chào Anh
Trả lờiXóaSáng nay đọc Thơ TH đấy.Đọc đi rồi ngẫm mà Anh.Chúc Anh vui.
TC
bài thơ rất hay và giàu cảm xúc
Trả lờiXóa