Kính tặng NSƯT - Nhà giáo Ngọc Phan
Nhạc cụ thành cụ nhạc
Bây giờ người quá tuổi ông
Sau những bể dâu thăng giáng
Cây xưa vẫn nhớ người trồng
Chìm xuống âm giai khắc khoải
Nỗi niềm cuồn cuộn khúc nhôi
Đơn độc đòi cơn chia sẻ
Tri ân giờ khuất lâu rồi
Lặng lẽ thuyền cầm lặng lẽ
Nỗi lòng - tiếng địch sông trôi
Âm sắc bong lên khoảng sáng
Nơi cây nảy lộc đâm chồi
Mặc khách thuyền quyên say lử
Tiếng vàng ngân mãi không rơi
Cây sáo đã già bên tuổi
Âm thanh trẻ mãi bên trời.
-------------
Tất Hanh
Bài in trên Tạp chí Sông Hương
Bài thơ rất hay và lãng mạn, cảm ơn tác giả
Trả lờiXóaBạn nói rất chính xác
Xóa