Nguyễn Thị Hoài Thanh


Chị là nhà thơ nữ duy nhất của giai đoạn chiến tranh chống Mỹ ở Hải Phòng ,nay chị đã ngoài 70 tuổi mà vẫn vào Nam ra Bắc như một kẻ lãng du để bầu bạn cùng mây nước gió trăng ...
Thơ của chị giản dị , đằm sâu những suy nghĩ mà vẫn giữ được sự hồn nhiên trong sáng để thỉnh thoảng găm vào lòng bạn đọc những câu thơ chói sáng .
 Hình như sự chân, mộc ấy làm cho người đọc luôn nhớ tới chị .
Xin giới thiệu một chùm thơ mới của chị nhân dịp lễ Giáng sinh .





Về tháng Chạp
Gửi anh trai

Tháng Chạp đựng em và anh
Anh ở đầu này heo heo gió mách
Em mãi cuối kia xa cách mà chi
Như ngày và đêm không hề kết nối
Như ánh trăng gần
đêm kề bên gối
Như vầng trăng xa chẳng tới được đâu anh …


Đất nơi này

Tặng Vũ Từ Trang

Đất nơi này chẳng tệ lắm đâu
Anh có về chơi xin đừng ngại
Gió thì ở ra màu tê tái
Nước như nước mắt mặn đầu môi
Dòng Tam bạc vắng chân trời
Thế thì Nam Bắc ngược xuôi vì dòng .


Dưới giàn thiên lý

Ta chưa kịp trẻ
Mà sao đã già
Thiên lý ơi !
Mình có dư ngàn cái lý
Ta chỉ còn một điều vô lý
Làm điểm tựa mà yêu

1 nhận xét: