Ra đi là để trở về (Kinh Thánh )
Nước kiệu bước qua
vòng hoa giáp
Sáu mươi năm về gặp ngưỡng tuổi thơ
Chợt nhớ ngày nào vâng
lời mẹ dặn
Đừng mải chơi quên
cơm đợi
canh chờ
Mẹ giờ bỏ theo cha về
núi
Nơi cũ ngoái trông
bè bạn cũng già
Con Biết thương cha,
cháu như người lớn
Học chữ làm người ,học ngủ ,học ăn…
Thế mới biết đời người thật ngắn
Tàn cuộc chơi bao hờn giận oán thù
Cơm canh lạnh, yêu thương đều
vội vã
Để bây giờ tan
nát mỗi lời ru…
Ơi
bè bạn …một vạn lần xin lỗi
Bao hứa suông đừng
nằm ở dạ người
Kẻo gần đất xa trời
không bén gót
Nơi
cuộc đời vốn hiếm nước mắt rơi
Thôi hãy coi đây là
lời gan ruột
Xin bạn đừng cố chấp hỡi người thơ
Bởi tôi muốn
một con đường
ngắn nhất
Để tin yêu biết
học cách đợi
chờ.
Đầu
xuân Giáp Ngọ- 2014
bài này hay quá bác ơi!
Trả lờiXóa[bác còn nhớ cháu chứ ạ?]
Đúng vậy, bài thơ quá hay, lời thơ tha thiết
XóaCám ơn Cuckoo nhé ...nhớ chứ...
Trả lờiXóacháu muốn báo với bác một tin là cháu đỗ Đh rồi và bây giờ cháu đang học hv báo chí. C/s ở thành phố đúng là mới lạ và khác biệt lắm bác ạ.
Trả lờiXóaChúc bác ngày mới tốt lành
Chuc mung chau nhe...
XóaỞ tuổi 60 mà thơ quá hay và đầy cảm xúc, cảm ơn tác giả
Trả lờiXóaCảm ơn bạn, chúc luôn hạnh phúc nhé
Trả lờiXóaBài thơ này rất hay, lời thơ mặn nồng, da diết, cảm ơn tác giả
Trả lờiXóa