NGẪU HỨNG

Nơi ấyTa - miền đồi hoang đất khát
em chở mưa cuối mùa ươm những biếc xanh
Làn rêu biếc lan man lời rêu biếc
Hồn ngây thơ mà thoáng đãng trong lành


Ta ngẫu hứng ngọn gió lùa qua vách
Em vô tư như yếm lụa treo hờ
và gió cứ vô tư chịu trói
Trong nỗi niềm đắng chát ngây thơ ./.


07-2009


--------------------------------------------------


RÚT TRONG TẬP KỶ YẾU HỌC VIÊN KHÓA 3 LỚP 
BỒI DƯỠNG VIẾT VĂN NGUYỄN DU CỦA HỘI NHÀ VĂN VN

1 nhận xét: